Ngô Thiên Tú

Vu lan tưởng Mẹ hiền


 
Ngô Thiên Tú
 
Cài lên trên áo một đoá hoa
Tim nhịp xót xa tưởng Mẹ hiền
Màu hoa không giống như năm trước
Ngậm ngùi tưởng Mẹ hồn chẳng yên
 
Quỳ dưới Phật đường nghe kinh đêm
Từng hồi chuông gõ lan vào tim
Cay cay bờ mắt lòng nghẹn tủi
Nguyện cầu hồn mẹ về cõi tiên
 
Tim nhớ mênh mang bao tháng ngày
Công ơn sinh dưỡng lúc nằm nôi
Thương con không quản trời mưa gió
Gánh cả cuộc đời nặng trỉu vai
 
Hy sinh cho con được thành người
Lo từng năm học ký gạo đong
Nắng mưa nào ngại đời lam lũ
Bây chừ nằm xuống nấm mồ đơn
 
Con quỳ cầu nguyện lễ vu lan
Tưởng nhớ mẹ yêu lệ phủ hồn
Công ơn tình Mẹ hơn trời biển
Nghe hồn chất chứa vạn niềm thương

Được bạn: ATT 22.8.2007 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Vu lan tưởng Mẹ hiền"